Vợ chồng tôi rất hạnh phúc khi bán được căn nhà lớn mua được căn nhà nhỏ
Nhà rất rộng nhưng không có thu nhập, hai vợ chồng nợ nần chồng chất nên cuộc sống gia đình rất căng thẳng. Bán nhà to, mua nhà nhỏ, tôi có thêm chút vốn làm ăn. Ngoài ra, không phụ thuộc vào nợ nần, công việc của vợ chồng anh sẽ tốt hơn, cuộc sống hạnh phúc hơn. Hình ảnh dưới đây là của anh Ngọc Huy, 35 tuổi ở Hà Nội.
Ai cũng biết đất đai có hạn, quá đông, về lâu dài giá bất động sản sẽ tăng cao. Phương tiện là sản phẩm có thể sản xuất được, nếu không có giá trị thì lái xe mất giá. Nhà là tài sản, ô tô là bất động sản nhưng nhà không có nghĩa là chùa chỉ để bạn thờ cúng, chiêm ngưỡng mà còn phải đáp ứng được nhu cầu cuộc sống của bạn.
Trước đây tôi có một căn nhà ở khu đất có diện tích 41m2 cao hơn 3 tầng, thuộc quận Cầu Giấy, Hà Nội. Đây là căn nhà bố mẹ tôi mua năm 1999. Nhà đất còn rẻ để tôi học ở Hà Nội. Sau khi lên thủ đô làm việc, bố mẹ tôi đã sang tên Sổ đỏ cho tôi. —— Thành thật mà nói, tôi có một số phả hệ chơi game. Năm 2010, trong quá trình phát triển sàn vàng, tôi đã dùng nhà của mình để thế chấp và vay vốn ngân hàng để đầu tư vào sàn vàng. Vào thời điểm đó, tôi làm nhân viên IT trong một công ty truyền thông. Đó cũng là lúc vợ tôi về quê sinh con. Không muốn tốn giấy tờ, tôi đã vay một cử nhân. Vì vợ con tôi chưa nhập khẩu về quê ở Hà Nội, chúng tôi đang làm thủ tục đăng ký kết hôn ở quê cô ấy nên tôi có thể dễ dàng chứng minh tôi vẫn còn độc thân.
Giao dịch tôi đầu tư vào sàn vàng thất bại, sau đó tôi thua cược đau đớn (đến nỗi tôi bỏ hết cờ bạc, thú vui cá độ), đến nỗi không trả nổi khoản vay 400 triệu đô la chứ đừng nói đến tôi. Tôi vẫn nợ những người đánh bạc của tôi 100 triệu. Tôi giấu những khoản vay này trong ngày vợ ôm con lên Hà Nội. Hàng tháng tôi phải trả cho ngân hàng khoảng 10 triệu USD tiền gốc và lãi (tôi vay với tư cách người mua nhà, nếu có tiền tôi có thể trả trước gốc trong vòng 15 năm). Đi làm có bao nhiêu tiền, tôi dùng để trả hết cho ngân hàng, tháng nào thiếu thì phải vay mượn người thân, bạn bè. Vợ tôi là nhân viên kế toán, thu nhập khá ổn, khoảng 15 triệu đô la Mỹ một tháng nên khi đề nghị tôi quyên góp để nuôi con và chi tiêu hàng tháng, cô ấy cũng không quá khắt khe. Thỉnh thoảng tôi gọi điện cho vợ.
Giữa năm 2011, bạn tôi xin tiền xin việc. Không có tiền, tôi ranh mãnh lấy hết nữ trang của vợ và cầm cố được 20 triệu đô la Mỹ, trả tạm tiền, dự tính khi nào có thể chuộc lại. Tuy nhiên, sau ba tháng tôi vẫn chưa có tiền mua lại, lúc này vợ tôi mới phát hiện ra. Tôi phải thừa nhận sự thật về khoản vay của mình.
Sau đó, tôi đồng ý để vợ tự lo mọi khoản thu chi, để cô ấy chủ động nộp tiền ngân hàng. Năm 2012, công ty tôi thu hẹp dần và phải chuyển sang công ty khác với mức lương thấp hơn nhiều. Trong thời kỳ khủng hoảng kinh tế, công việc của vợ tôi cũng bị cắt giảm. Lúc đó, tổng thu nhập của chúng tôi xấp xỉ 18 triệu USD, sau khi trả lãi ngân hàng, chúng tôi chỉ tiêu 8-9 triệu USD. Đối với một cặp vợ chồng đã quen tiêu xài hoang phí, điều này không hề dễ dàng, chưa kể chúng tôi sinh con nhỏ, hàng ngày phải đóng bỉm đắt tiền. —— Vợ tôi phải dùng tiền tiết kiệm để sinh em bé. Với tất cả tiền tiết kiệm của mình, cô bắt đầu vay tiền từ bạn bè trước kỳ trả lương. Do không có tiền mặt, cô buộc phải sử dụng thẻ tín dụng để mua hàng thường xuyên. Có một nghịch lý là khi thiếu tiền, chúng ta sẽ đi siêu thị nhiều hơn, vì vậy chúng ta sẽ tiêu nhiều tiền hơn. Sau khi nhận lương và trả nợ thẻ tín dụng, chúng tôi rơi vào tình trạng không có tiền mặt. Tôi không có tiền nên vợ chồng tôi cãi nhau. Tôi biết lỗi của mình nên sẽ không để vợ nói.
Hai vợ chồng thảo luận về cách tăng thu nhập. Chúng tôi dự định thuê nhà trước, sau đó sẽ thuê một căn nhà nhỏ để kiếm thêm tiền. Sau một tháng đăng bài báo, thông tin được đăng tải trên mạng, nhờ một người quen giới thiệu nhưng chúng tôi vẫn chưa thuê được, vì có lẽ tiền thuê nhà hơi hụt, 8 triệu, người không có tiền cũng không thuê được. Thuê. Những người có nhiều tiền thà ở chung cư còn hơn đi bộ vào nhà trong hẻm. Kể cả việc để lại tầng lầu cho người khác thuê, vợ chồng tôi cũng không muốn, không thích sống chung với người lạ.
Cuộc sống cứ lộn xộn như thế này đã bốn năm, số tiền kiếm được hàng tháng, cả tháng. Dù cuối năm 2013 ngân hàng đã hạ lãi suất nhưng chúng tôi vẫn trả được khoảng 7 triệu trong một tháng, cuộc sống vẫn rất bí bách.
Thiếu tiền sẽ làm cho cuộc sống của chúng ta tồi tệ hơn: chúng ta không dám tiêu tiền khi hai vợ chồng gặp nhau, mua bất cứ thứ gì, không đổi điện thoại di động, đi xe đạp. Ngôi nhà của tôi đã không được sơn lại trong nhiều nămNó sẽ trông hơi bẩn. Tủ lạnh hỏng, tôi phải trả góp, tốn một khoản tiền lãi và tiền bảo hiểm. Có nhà ồn ào ở đó nhưng chúng tôi không dám mời ai vào nhà vì sợ ăn vạ, ai rủ đi đâu, làm gì có tiền liên quan đều từ chối. .. Nợ của tôi sẽ không trả hết trước năm 2025. Tôi có phải tiếp tục ôm cái xác để sống sót không? Vẫn nghĩ đến tiền bạc, nợ nần, tâm lý các cặp vợ chồng đầy áp lực, chẳng còn ai quan tâm đến việc chăm sóc nhà cửa nữa. Chúng tôi chỉ lau nhà trong vài ngày, vì nó lớn và mệt mỏi để lau. Tôi nhận ra rằng một ngôi nhà lớn nhưng cuộc sống bí mật không hạnh phúc.
Vì vậy, đầu năm 2015, tôi quyết định bán căn nhà này, lấy 4 tỷ đô la Mỹ và trả hết nợ ngân hàng và các khoản nợ khác, chúng tôi nợ nhau 300 triệu, người thân và bạn bè. Không dễ dàng với tiền mua bất động sản ở khu vực tương đối trung tâm nên chúng tôi quyết định mua một căn hộ rộng hơn 70m2 với giá 2 tỷ đô la Mỹ. Mặt khác, tôi mua một chiếc ô tô 500 triệu đô la Mỹ để về quê, mở quán cà phê với một người bạn 600 triệu đồng, mua đồ mới cho gia đình với 100 triệu đô la Mỹ và gửi tiết kiệm 300 triệu đô la Mỹ. tài khoản. – Kể từ ngày không còn lo nợ nần, vợ chồng tôi làm ăn cởi mở hơn, lương vợ tôi tăng thêm 3 triệu mỗi tháng. Khi làm việc ngoài công ty, tôi tham gia quản lý quán cà phê cùng bạn bè, thu nhập quán cao hơn lương. Điều quan trọng là bây giờ chúng ta không còn phải trả nợ nữa để có thể chi tiêu thoải mái hơn và tiết kiệm được 10 triệu một tháng.
Sau khi mua bán nhà mình càng tự tin khẳng định không bị choáng ngợp. Ngôi nhà rất hạnh phúc, điều quan trọng là chất lượng cuộc sống của tôi. Giờ có thể cho con đi học thêm tiếng anh, học vẽ phòng con, hai vợ chồng có thể đi du lịch, về quê với bố mẹ tự hào vì có ô tô. . Ở trong một ngôi nhà nhỏ, chúng ta dễ dàng chăm sóc nhà cửa hơn, vì vậy ngôi nhà luôn sạch sẽ, ngăn nắp và tiện nghi.
Ngoc Huy
Chia sẻ những thắc mắc, kinh nghiệm và ý kiến của người tiêu dùng tại đây (liên hệ để biết thông tin). Thông tin cá nhân của độc giả sẽ được bảo mật.
Phản hồi gần đây